Bởi vì bạn đã từng làm thế, đã từng lết đi trong vài năm.Trong công viên thì toàn ma cô.Cháu phải nghiêm khắc với mình và sửa ngay.Còn chúng có ý nghĩa thì đã đến thời điểm được phổ biến.Tôi vẫn không nói lời nào…Tôi ngồi trên nền gạch, xé những trang thơ ra và đốt cho bằng hết.Cũng như chấm dứt việc lệ thuộc thời gian để tự do phân phối năng lực và học cái mình cần.Nhưng đến cả bà già làm đĩ để nuôi người khác cũng không phải sản phẩm của trí tưởng tượng.Tôi thôi xúc động rồi.Nhưng nhà văn đọc được trong mắt nàng: Đừng giấu em điều gì anh nhé.
