Có những suy nghĩ khiến ta phấn chấn tích cực, nhưng nhiều người trong chúng ta lại thường nghĩ đến những người, những việc chỉ làm ta thêm buồn lòng.Vì sao lại có sự nhạy cảm đến như vậy? Vì con người luôn dựa vào nét mặt để nhận biết những người xung quanh đang nghĩ gì.Ngoại trừ những cuộc tranh luận về chuyên môn nhằm mục đích phân tích, góp ý - thì hầu hết các lần tranh cãi đều dẫn đến một kết quả chẳng lấy gì làm vui vẻ - ngay cả khi bạn đúng, bạn cũng chẳng đạt được gì ngoài việc trở nên đối nghịch với người đối diện.Nhưng nếu nó không phải như bạn hằng ước mong? Nó có đáng để bạn đánh đổi nhiều thứ khác đôi khi có ý nghĩa và quan trọng hơn nhiều?Trong khi đó mọi người lại nói rằng ông ta chỉ thiếu đúng hai yếu tố đó.Trong cuộc sống không có một công thức chung hay một quy luật nào đúng cho tất cả mọi người.Nếu không có mục đích cuối cùng thì tất cả những bước thực hiện trước đó chỉ là sự lãng phí thời gian.Dù cuộc sống con người có đổi thay hay thực tế có thế nào đi nữa.Tuy nhiên, bạn vẫn có thể bước vào phòng làm việc với vẻ mặt căng thẳng, đăm chiêu nếu tâm trạng của bạn thực sự như vậy.Người nọ đổ lỗi cho người kia về thảm hoạ tài chính đó.