Ông cụ nói được nhưng rất khó khăn.Thứ mà tôi hay bẻ bai.Bạn chả bao giờ thanh minh, phản ứng làm gì.Có những con người mà tâm tính và tuổi tác dường như chẳng thể làm họ tốt hơn hoặc cảm thấy tốt hơn khi đối diện với sự thật, với sự ngộ nhận.Khi bạn vừa vùng ra khỏi giấc mơ này thì đã bước vào một giấc mơ khác.Cậu em người quen ấy đến đó thường xuyên.Bác gái thường cung phụng bác trai, có lúc bực mình vẫn nhịn.Này thì… nhìn sân trường đầy sỏi đá xi măng-thấy lòng cũng cỗi cằn như thế…Hôm đầu đến ngủ nhà bác, bạn cũng nghe cái tiếng ấy, khác với các loại chuông khác, mà không biết là cái gì, cứ tưởng mình mơ.Đừng xót thương vì bà già nhặt rác mà hãy thương nếu biết bà ấy nhặt rác về bán nuôi lũ cháu nheo nhóc có thằng bố nghiện ngập vào tù và bà mẹ trốn đi tìm một chân trời khác.
