"Bệnh u uất tựa như một thoái oán hờn dai dẳng, chủ ý để được người xung quanh luôn luôn thương hại săn sóc tới mình.Ông phải tính trước, với hai cắc mỗi ngày, ông phải tiêu những gì? Như vậy, có khi nào ông tự hỏi tiền đi đâu mất không? Không, ông đã biết rồi mà.Sự nghiệp hiển vinh của Helène Keller chắc chắn nhờ vì bà vừa mù vừa điếc.Nếu tôi đủ can đảm thì đêm ấy tôi cũng đã tự tử như vậy.Tôi cầu khẩn Ngài dắt dẫn, soi đường cho tôi qua khỏi cơn thất vọng tối tăm, dầy đặc và lạnh lùng bao phủ tôi.Hai ba đêm đầu tôi không hề chợp mắt được một chút.Tôi biết thế nào cũng được việc và quả nhiên người ta nhận liền.Vì chẳng may, đời lại không giản dị thế đâu.Tôi dự hàng chục cuộc hội họp và quyên tiền giúp hội Hồng thập tự.Bà rất điềm đạm, bình tĩnh, như không bao giờ lo lắng hết.
