Khi viết mấy dòng nầy tôi tưởng tượng sẽ có không ít bạn gái bất mãn.Đã đành, họ không còn tha thiết với những đồ chơi của tuổi trẻ như: ngựa cây, ô tô, máy bay, banh da v.Bạn trai hãy tỏ ra mình là phái mạnh đi.Họ lại gián tiếp xúi nhiều bạn trai giết hại đời họ bằng cách họ tự trêu bẹo, tán thành các lối ăn mặc như kép hát, như bọn chăn bò bên Mỹ, bằng cách họ tìm gặp bạn trai khéo dụ dỗ, có răng vàng, đeo kiến coi oai, mặc quần vải mắc tiền, láo giỏi, gạt họ giỏi.Tất cả những yếu tố ấy nung đúc óc trách nhiệm của mẹ đối với con.Nếu cơm là thức ăn của thể xác họ thì trong tuổi nầy nhạc và thơ là thực phẩm tâm hồn họ.Họ đi có vẽ cà rềnh cà ràng vì sợ cọ thân quá, quần áo mất ly.Điều nầy không khó hiểu cho lắm vì bạn trai có ý chí cách chung là cường dũng.Nhiều bạn trai thành thực và nông nỗi lắm.Cách chung thì trong gia đình, cha để mẹ giữ tiền.
