Nhiều lúc tác phẩm chán người đọc lắm.Theo thời gian thì chúng dần thành thói quen.Tôi nói: Cho con đi bệnh viện.Bác gái nghe lục đục, hỏi: Làm gì thế con? Học ạ.Bố thì ít khen ngợi con cái nhưng một hôm khách đến ăn cơm, mọi người nói chuyện về tôi, tôi ngồi trên tầng nghe loáng thoáng bố ở tầng dưới nói: …nhưng phải nói là nó dám khẳng định mình viết hay.Đêm qua bạn ngủ lúc khoảng 23 giờ.Tôi làm trong năm phút.Những điều đó gây nên sự hỗn loạn trong tâm hồn trẻ.Nhưng lại không muốn mất bóng nên chuyền sang cho bác.Vậy mà em chỉ bảo: Em chịu!.
