Mẹ, tôi và một người quen.Nhưng chị đối tốt với tôi, tôi biết làm sao được.Ông anh bảo chắc là một loại gạch chịu lửa.Gặp ở rất nhiều nơi.Tôi đã từng tự hỏi và kết cục là tôi quay trở lại.Cũng không phải điệu cười sảng khoái rồi.Nhưng rốt cục thì chúng ta vẫn không thích nói thật.Tôi có thể (nhưng không thích) viết một đoạn luận tội thế hệ trước mình.Lúc ấy, mẹ sắp đi làm, mẹ xuống bếp thấy thế, mẹ bảo: Sao con lại đốt sách đi? Im lặng nhìn ngọn lửa.Chả muốn viết tí nào.