Ông sẽ ngủ giấc ngủ mãi mãi ở đó, bên cạnh ngôi mộ của cháu nội đầu tiên của ông, con trai đầu của Tom và Olive.Cái thuở Tom còn đỏ hỏn và Watson phải cay đắng xa con lê chân đến New York này, ông đã nhìn thấy tòa nhà Morgan cao ngất ngưởng trước khi đẩy cánh cửa vào tòa nhà mà ông chủ CTR ởWatson bước lên bục và nâng ly chúc mừng như không có gì xảy ra.Thật ra, kẻ trong cuộc mới biết rõ mình đang đi về đâu.Điều này cho thấy, vai trò cá nhân xuất sắc của Watson quá quan trọng đối với IBM lúc đó.Quan điểm của ông với tấm huân chương ngớ ngẩn giờ đây đã rõ.Và: Con không thể làm việc cho IBM.Watson thấy buồn cười khi anh bạn ngồi vào tay lái nhưng không ra trước xe để quay bánh trớn.Nhưng một khi đã sa vào tính tự mãn, ta sẽ gục quỵ mãi mãi.000 nhân viên gần như gấp bấy nhiêu lần vào cái ngày đầu tiên ông đến làm thuê cho CTR chỉ 400 nhân viên.