Và cái giọng hoàn toàn chán chường trong lời than thở đó cho ta hình dung một bi kịch không ngờ và vô lý trong gia đình ấy.Bây giờ chúng ta kiểm điểm lại xem mỗi ngày để dành thì giờ được bao nhiêu.Tôi biết rằng theo lệ bạn có một giờ (mà sự thực thì thường là giờ rưỡi) vào giữa trưa để ăn cơm.Học cái gì? Điều đó không thành vấn đề, từ xưa tới giờ nó chưa bao giờ thành vấn đề.Dùng thời gian đó cho hợp lý, cho hiệu quả là vấn đề khẩn cấp nhất.Họ khoe với bạn mỗi năm đọc được bao nhiêu cuốn.Thật lạ lùng! Buổi sáng, bạn thức dậy, thì này, túi bạn đã đầy 24 giờ trong cái chuỗi thời gian của đời bạn.Xin bạn đừng tỏ vẻ mỉa mai khi nghe hai tên ấy.Về điểm đó, tôi không cho rằng một thất bại vẻ vang lại hơn một thành công nho nhỏ.Nếu bạn muốn, thì bạn có thể mỗi giờ sống một đời sống mới được.
